Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

Mất và Xa.


Các bạn đang nghe bài Trăm Nhớ Ngàn Thương. Nếu bạn không muốn nghe nhấn nút vuông chặn nó lại. Thông số kỹ thuật của flash là 3,1 MB. Phần âm thanh là 2,45MB còn lại là hình ảnh. Chất lượng âm thanh là 48 kbps, muốn chất lượng bao nhiêu cũng được. Khổ là tải trang rất chậm. Trang blog hiện nay mất khoảng 13 giây mới tải xong toàn bộ. Băng thông dành cho trang chỉ khoảng 700 Kb.

Toàn bộ nội dung nói về đánh mất cuộc tình, xa cách con người mình thương. Rõ ràng nội dung dễ hiểu là thế. Nhưng đâu đó vẫn có người hiểu lầm, hiểu sai... khi nói mất và xa lại luôn luôn nghĩ rằng; là đánh mất cuộc tình, tình nhân phản bội...

Mất và xa chỉ là 2 động từ, chứ không phải là mệnh đề hoàn chỉnh.
Mất cái gì? Mất địa vị, mất thanh danh, mất tài sản. Đó là 3 cái mất quan trọng, ngoài ra còn có nhiều cái mất mát khác. Mất người do chết, do bỏ đi... Mất sức khoẻ do tai nạn hoặc bệnh. Xấu nhất là mất mạng. Lúc đó xa là gì? Xa lìa nhân thế, xa lìa dương trần.

Nếu chỉ phân tích mất người do chết, do bỏ đi... chỉ ngần này thôi cũng mệt nghỉ.
Ví dụ;
Chỉ huy cái quái gì, có bao nhiêu quân lính nướng sạch. Lần nào cũng thế.
Đó là tướng sát quân.
Lại đến tướng sát quân dạng khác.
Mầy chỉ huy kiểu gì, lính mầy cứ xin tao cho đi đơn vị khác, bằng không nó đào ngũ.
Có nhiều lý do phải bỏ đi. Vì bị ức hiếp quá đáng, bị bóc lột, bị hành hạ, áp lực công việc... nhiều cái bị kể sao cho hết.

Đó là trong đời sống quân ngũ. Còn trong kinh doanh thì sao? Cũng thế thôi. Vào ra 2 chữ giản đơn. Khi vào nói rằng;  Lương x đồng, ăn trưa, bảo hiểm, chăm lo sức khoẻ, bổng lộc tức lương thưởng... Khi chưa vào không nói chữ trừ,  chữ phạt.  Vào tròng rồi hay vào trong cũng thế.  Hoá ra bổng là cây gậy Đả cẩu bổng pháp... Thôi đành ngậm ngùi ra về. Đó là chưa kể, chưa nói đến mà nói sao cho hết, ức hiếp, phỉnh phờ  người lao động. Sau tết, một số công ty, xí nghiệp vắng hoe. Bây giờ có cúng bái, bùa phép, linh vật, phong thuỷ, ngậm củ ngải to tổ bố nói chẳng ai nghe. Còn cả gan bố láo cho là không linh thiêng, linh ứng.

Công nhân biểu tình, lãn công là may. Vì 1 số chấp nhận mất các số tiền ảo, tiền thưởng gầy gò đã ra đi từ lâu. Như vậy các doanh nghiệp cũng ca bài. Mất em rồi, xa em rồi dạng khác, điệu khác..

Trong đời thường Mất và Xa nhau cũng rất dễ xảy ra.
Chỉ xét về mặt tình cảm thôi là thấy rất dễ xảy ra.
Nó chỉ biết lạm dụng thôi ành à. Mở miệng là xin xỏ, chiếm đoạt, chỉ ưa được chứ không ưa mất.... Thôi đành xa. Vậy thì lỗi do THẤT SÁT.
Mở miệng là cứ chê bai phản đối, chẳng làm mà cứ nói. Nghe thôi cũng phát bịnh. Thôi đành mất. Vậy thì lỗi do CỰ MÔN.

Nhưng tại sao cũng  THẤT SÁT, người  này nói được chứ không nói mất. Còn CỰ MÔN nói gần chứ không nói xa là do đâu. Cũng tại các sao đóng quanh đó thôi.

Từ giận hờn đưa đến mất nhau, rồi xa nhau là còn nhẹ nhàng nhất. Để rồi “Chiều hôm nay trời thanh vắng, em đi về, về với ai?”... Biết đâu người ta khóc sụt sùi 1 mình. Vừa thoát ly khỏi tay THẤT SÁT, chứ đâu phải ngoại tình, theo tên khác.

Lại biết đâu người ta làm đơn khởi tố, đấu tố vì những ngày sống dưới sự kềm kẹp, ức hiếp quá đáng, lạm dụng tình dục. Từ Mất và Xa, có khi chuyển qua Đấu và Tố. Đấu là THẤT SÁT, tố là CỰ MÔN.

Trong số đó không thiếu, các trường hợp cầm nhầm đồ vật. Nhưng ông chánh án có ngải ăn, ngải nói trong người lại bảo; khởi tố vì can tội cướp đoạt. Chưa dừng lại đó. Có người lại bảo; bị khởi tố vì can tội làm thất thoát .. vợ. À quên, thất thoát tiền tỉ, tỉ của nhà nước. Trời hỡi, ngó xuống mà coi. Làm thất thoát là có tội. Trong khi các danh tướng Trung Quốc, nhiều vô số kể, không thể nhớ hết. Có công thu nhập biết bao nhiêu tiền của như núi, lại cũng có tội. Biết sống cách nào đây.

Các THẤT SÁT luôn luôn xài chữ mất hay được. Trước khi nói mất bao giờ cũng nói được. Nào là chức vụ mới nghe thôi đã lạnh. Nhà cửa, phương tiện, nhân tình...  nghe đến là ham. Thế rồi, một hôm đi ngang qua cửa CỰ MÔN, bao giờ cũng có THIÊN THƯƠNG hội họp tại đó. CỰ MÔN lên tiếng phản đối, tố cáo... Thôi đủ thứ chuyện. Thế là từ được chuyển qua mất. Sau khi thương lượng không thành, cộng trừ thấy rằng mất nhiều hơn là được.

Lại nói đến CỰ MÔN đi ngang qua nhà THẤT SÁT, luôn luôn có THIÊN SỨ hội họp tại đó. Mặc dù có sứ giả báo tin, nhưng THẤT SÁT nhất quyết không cho CỰ MÔN vào nhà. Mầy là CỰ MÔN mầy đứng ngoài cổng mà thôi. Mầy là bọn phản bội, khi cần mầy gần, không cần mầy xa.  THẤT SÁT thà mất không muốn được.
Như thế là nhẹ tội. Nặng tội là CỰ MÔN bị khởi tố và THẤT SÁT định đoạt số phận của CỰ MÔN.

THẤT SÁT đi qua CỰ MÔN, hay CỰ MÔN đi qua THẤT SÁT dễ nói đến 2 chữ Mất và Xa. Liệu CỰ MÔN đi qua PHÁ QUÂN nói cái gì?  CỰ MÔN gặp TỬ VI nói cái chi?  Rồi THẤT SÁT gặp THIÊN CƠ có lý nào nói Mất và Xa vô duyên thế.. Rồi CỰ MÔN gặp THAM LANG nói sao?

Phối hợp 2 chính tinh để luận đoán là 1 trong các đề tài của Tử Vi Ứng Dụng.
Không phải vô cớ người ta nói Mất và Xa.

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2016

Vào Ra Hai Chữ Giản Đơn.

TUẦN TRIỆT là sao luôn luôn đóng giữa 2 cung.
Sao TRIỆT tính phức tạp hơn. Vì nó kỵ 1 số chính tinh, và KỴ HÌNH tinh. Có lợi thế chế ngự được hung tinh Sát Phá Tham, sát tinh HOẢ LINH KHÔNG KIẾP. Cho nên tính phức tạp cao. Có thể đưa đến 2 cung do TRIỆT án ngữ cùng tốt hoặc cùng xấu.

TUẦN TRIỆT thuộc nhóm KHÔNG VONG, kết hợp với THIÊN KHÔNG tạo thành bộ tam KHÔNG là bộ sao xấu. Hầu hết các chính tinh kể cả được cát tinh hỗ trợ. Khi có bộ tam Không mọi cái rốt cuộc vô cùng gian nan dễ đưa đến van sự giai không..

Từ một vị trí có TUẦN hay TRIỆT. Ta có thể gặp sao còn lại đồng cung hay tam hợp hoặc xung chiếu . Hoặc 2 sao TUẦN TRIỆT hội họp vào cung thứ 3.
Mệnh có sao TUẦN hoặc TRIỆT. Có thể gặp trường hợp đại hạn gặp sao còn lại.
Hoặc đại hạn có TUẦN hay  TRIỆT. Tiểu hạn có thể gặp sao còn lại. Như thế, Mệnh và đại hạn hoặc cả 2 hạn nằm trong phạm vi ảnh hưởng của 2 sao này.

Vào và ra. Chỉ là 1 trong nhiều  đặc điểm của TUẦN chủ vào,  TRIỆT chủ ra.

Vào chắc gì đã đã tốt. Ra chắc gì đã xấu. Bao giờ chúng ta cũng luôn luôn tự đặt câu hỏi cho chính mình. Đã chắc gì tốt  hay xấu. Có thật thế hay là không. Và luôn luôn tự đánh giá vào, ra này tốt hay xấu.

Ta có:
Vào tốt và ra cũng tốt.
Thay vì nói vào ra, ta có thể dùng từ xuất nhập, vô ra.
Xuất nhập nơi quyền quí là thong thả nhập điện cung. Mặc kệ “Vô phận sự miễn vào”.
Xuất tướng nhập tướng có nghĩa đi ra tướng võ đi về là tướng văn. Chứ không phải là loại chỉ đâu đánh đó. Văn thư không biết đọc, bản đồ không biết xem..
Vào tốt và ra về trong chiến thắng. Vào chung cuộc, vào đến kết cuộc.
Vào tốt và ra tốt.. Là ưa vào thì vào, ưa ra thì ra, tuỳ nghi. Nơi đến là vàng son quyền lực, nơi vui thú.

Vào tốt ra xấu.
Vào sinh ra tử. Hàm ý vào thì sống ra thì chết. Vì ra đây là ra chiến thường, ra trận do quân địch vây thành ta phải ra đánh, về lại hay vào lại thành coi như sống. Còn ra có thể thương, vong hoặc làm kiếp tù binh.
Ngày nay, ra đường xen ben, xe container, xe đâu lắm thế  chạy tứng lựng lựng rất dễ gặp cảnh thượng lộ mai thi. Về đến nhà mới biết mình còn sống. Thương vong về xe cộ còn nhiều hơn cả chiến tranh.
Vào tốt ra xấu là có đi ra nhưng không trở về... cứ làm như. “Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi”.

Vào xấu, ra xấu
Cũng vào nhưng không đến nơi đến chốn ra về rất sớm./ Ủa sao lạ vậy, mới vào vòng loại đã khăn gói ra về.. Ai lại thế. Bỏ cuộc vui quá sớm/ Có nhiều người kỳ lắm kìa, cứ như sao HOÁ KỴ. Thi cử, thi đấu chẳng qua làm trò cho khán giả, nên về sớm để làm khán giả thích hơn./ Khôn nhỉ.
Chương trình tiểu học 5 năm nhưng có em học 3 ra trường rất sớm./ Thông minh quá/ Thưa nó đi bụi đời ạ./ Thế mà có em học năm, bảy năm mới ra trường./ Oi! Nó quá thương thầy cô, yêu trường mến bạn./ Ai lại thế, thầy thì có vợ thương, cô thì có chồng thương. Bắt buộc  mỗi năm lên mỗi lớp/  Lớp 6 không biết viết tên của mình/ Càng tốt, khỏi lo lên mạng viết bậy bạ. Được miễn trừ, ngoại lệ khỏi lọt mắt xanh của an ninh mạng.

Ra tốt  vào xấu.
Lại có trường hợp  đi ra thì có, đi vào thì không./ Ủa là cái gì thế?/ Nhiều lắm kìa. Khi đi đem theo 1 tập THIÊN LƯƠNG dày cộm, đi về còn gọi là đi vào, tay trắng/ Từ tay trắng lập nên sự nghiệp mới ngon/ Trắng tay sự nghiệp thì có.
Khi đi ra một người nhưng khi đi vào lại hai mình trở lên/ Như thế là tốt chứ/ Tốt làm thì có, đem theo 1 con đĩ , thằng điếm về làm vợ chồng ./ Hoá ra là thế. Đem tai hoạ vào nhà. Ta thường thấy cảnh đi ra thì nhiều, đi về thì ít.? Ủa bọn kia đi đâu?/ Phơi thây chiến địa. Đến giờ tìm cũng không ra.

Vào xấu và ... ra cũng xấu.    
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi.
Vào tù ra tội. Ra gây nên tội nên lại vào tù. Như vây, có khuynh hướng vào hơn là ra. Vào đó chỉ có cái không thoải mái thôi. Vạn sự vô ưu. Và người ta thường nói ra toà, sau khi vào tù.
Vào viện, đây là bệnh viện. Nói rõ ràng là thế.  Nhất là vào khoa câp cứu lặng lẽ ra nhà vĩnh biệt.
Vào đây mà đi ra cửa sau coi như xong anh à./ Ngộ a ! Ở đây có cửa sinh và cửa tử.

Ra vào 1 mình tức là cô thân, phòng không lẻ bóng... đi về một mình. Vì toàn là sầu tinh, cô độc tinh, đơn chiếc...
Nhưng biết đâu “cùng với” ai đó. Nhưng lại là...
“Tôi vẫn đi bên cạnh một người.
Ái ân bạc bẽo của chồng tôi”...
Ta lại có “người trong cuộc” nhưng không vui, bất đồng. Vậy vào ra cũng có bất đồng.

Cũng TUẦN, TRIỆT nhưng nhà kinh doanh, thương mãi, tài chính lại nói hơi khác.
Thay vì nói vào ra. Người ta còn nói; đầu vào đầu ra, xuất nhập, thu chi, thâu nhận, xuất ra... tuỳ theo công việc dùng từ cho thích hợp.
Các nhà sản xuất, kinh doanh luôn luôn lo lắng 2 chiều đầu vào đầu ra.
Nhà sản xuất sợ nhất chỉ có đầu vào, không có đầu ra. Không sớm thì muộn cũng nghỉ làm. Nhà buôn cũng thế thôi, mua vào rất muốn bán ra... mua thì dễ bán thì khó.
Ngay cả ông Ngân hàng cũng mong nhận gởi vào, không ngoài mục đích cho vay ra để kiếm tí tiền còm vài ngàn tỉ/ năm.

Có lẽ chỉ có ông Bảo tàng là không có đầu ra. Nếu có, đầu ra dễ... ra toà. Thử hỏi, cái tượng rất quí nó đi ra lối nào.

Vào ra là quy luật rất tự nhiên. Có thu nhập tất có tiêu pha, chi ra là chuyện rất bình thường. Trong cơ thể con người cũng có nơi vào và nơi ra, hít vào và thở ra. Vào ra là 2 yếu tốt bổ sung cho nhau rất cần thiết. Đây là chỉ xét trên phương diện vào ra mà thôi. Ngoài 2 sao TUẦN TRIỆT cố định, còn có bộ sao này lưu động hằng năm. Làm cho có khi ta thiên về TUẦN, có lúc thiên về TRIỆT.

Tử Vi khoa học là thế. Chứng minh cái khoa học của nó, chứ không phải khoác cho nó áo khoa học, toán học... Tìm đỏ con mắt chẳng thấy khoa học chỗ nào, toán hoạc chỗ nào.

Tử Vi Ứng Dụng chứng minh rằng; TUẦN là dấu cộng, TRIỆT là dấu trừ...Từ đó, thu vào trường hợp nào đoán tăng thu, giảm thu... Chi ra thì nhiều, thu vào thì ít....
Với trường hợp nào là thâu nhận người, thâu nhận nhân viên, học trò...

Vào ra 2 chữ giản đơn, nhưng biến hoá do đâu dùng từ này lại không dùng từ kia. Điều có lý do của nó.
Không cho anh tiếp tục đá bóng bị  trọng tài đuổi ra khỏi sân, đừng hỏi tại sao.
Không cho anh tiếp tục đá bóng bị huấn luyện viên gọi ra là tại sao.

Giải thích bằng Tử Vi như thế nào cho hợp lý chứ.