Dĩ vãng = quá khứ = THIÊN KHÔI.
Em khóc tơ duyên bẽ bàng.
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang...
Thay vì nói, viết “khóc tơ duyên bẽ bàng”. Người ta có thể nói. Em khóc duyên em bẽ bàng. Cần phân biệt, trong TVUD phân tích tỉ mỉ, duyên khác với tơ duyên. Nói đến chữ duyên là của THIÊN CƠ. Từ đó ta lại có cơ duyên, duyên lành, duyên may, duyên phận, duyên số... đến vô duyên, duyên kiếp.
Em khóc tơ duyên bẽ bàng. Có thể thay thế từ “bẽ bàng” tức là Đại Hao bằng các từ “phũ phàng”, “lỡ làng”, “muộn màng”... vì vướng bận từ “khóc” ở đầu câu, nên các từ vui vẻ ráp vào sẽ lạc điệu, lỡ nhịp. Chuyện có vẻ như là văn chương nhưng lại liên quan đến số phận kỳ lạ của con người.
Do em khóc tơ duyên bẽ bàng, nên em cứ tìm đúng tên CỰ MÔN phản bội để gần gũi ban đầu rồi xa nhau sau nầy. Rồi đi tìm tên Sát Phá Tham khi hết ham, nó lại tuyên bố bỏ. Em lại tiếp tục khóc than tập 3. Nối tiếp với tên PHỦ TƯỚNG vuốt ve, dụ dỗ ban đầu, sau đấy chuyển hệ qua cào cấu... Em lại khóc thương duyên em phũ phàng.
Nói đến tơ duyên, tơ hồng... Đó là sao HỒNG LOAN nhưng Hồng này là HỒNG KIẾP rồi, nếu không cũng ăn phải sao QUẢ TÚ là HỒNG QUẢ. Bộ sao này là gì? Mang ý “la lớn tui cô thân”. Ngày nay bằng các phương tiện hiện đại la lớn cả thế giới đều biết.
Ta lại có THIÊN CƠ đụng đầu với Hồng Quả tại tứ mộ cung, hoặc Đào Kiếp nạn, hoặc Tam Không. Chưa hết chuyện lại còn CÁO PHỤ KỴ HÌNH. Lại có trường hợp CƠ ngộ KHÔI HOẢ mọi cái tan thành tro bụi, dĩ vãng .. vô số cách.
Các văn sĩ tử vi nhà ta, viết thì ít cắt dán thì nhiều. Sáng tác mới như sau.
Em khóc tơ duyên... nên chạy làng.
Bỏ nhà, bỏ cửa đi hoang.
Hãy thương thiếp với - hỡi chàng.
Dù tình yêu đến muộn màng.
Cho dù có Cơ Lương Thìn Tuất, thuộc loại cơ may, thỏ thẻ hót như chim. .
Em khóc chim Loan lìa đàn.
Sầu lòng vì cảnh ly tan..
Như cánh chim kia xa bầy.
Em sống cho qua ngày và cho qua kiếp này.
Em sống cho qua ngày và cho qua kiếp này.
Đã nói đến KIẾP tất thị là gặp nạn. Nếu không nạn này thì nạn khác, không phải vô cớ người ta nói nạn này nạn kia. Tình yêu cũng là cái nạn, do sự phối hợp không hài hoà từ cung Mệnh và cung Phối. Hai cung này nhìn thấy 1 điểm chung là cung Quan và Di. Nơi điểm chung này dễ sinh ra mâu thuẫn, nếu có cô, sát, KỴ HÌNH tinh.
Người cho rằng kiếp cô đơn, kiếp lạc loài, lại có cả kiếp đỏ đen. kiếp trâu ngựa...nhà Phật lại nói vô số kiếp. Lại có cả kiếp cầm ...ca.
Kiếp cầm... cái ca và ca rằng: Con cá sống nhờ nước. Con người sống nhờ tiền.
Lại đến kiếp cầm ca không biết nốt thanh nhạc là gì. Karaoke hát sao thì em hát vậy.
Đến cái Mệnh có Kiếp, Phu có Không. Ta còn có Mệnh Cơ có Kiếp, Đồng có Không, Hoặc ngược lại dễ gặp là Mệnh Đồng có Không, Cơ có Kiếp. Cái này đa phần dễ gặp.
Có người tỉ mỉ thống kê tìm bằng chứng kết luận rằng. 100% vụ ly dị được bắt nguồn từ kết hôn. À láo nhỉ, ta sống thử không kết hôn sao nhỉ. Vậy thì quá láo, dám vượt mặt định mệnh mà không bóp còi. Với định mệnh không cần ba tờ giấy hôn thơ hôn thú làm gì cho sinh chuyện. Và định mệnh không cần đến các từ ly dị, ly thân và có sẵn các từ chia tay để thế vào. Như. Chia tay hoàng hôn nhưng tại sao lại không chia tay bình binh. Ban đêm ít ai để ý. À ra thế. Rồi bình minh lập lại cú bắt đầu khác. Nhiều rắc rôi quá.
Nhưng đáng tiếc lại không có cái bắt tay cuối cùng nên có người nói chia ly. Tức là cái ly cũng chia đôi, cái chén cũng chia đôi có phải thế không? Không phải thế, em chỉ đem laptop, tivi em mua về thôi, cái nồi cơm điện không thèm đem về...
Như vậy là chia lìa lứa đối. Thế mà nghe phong thanh đừng để chia lìa lứa đôi.
À hiểu rồi. Như thế là không còn đoàn tụ sum vầy, sum họp nữa, đúng chưa? Đúng rồi. Đó là lỗi thằng TỬ VI chữ phận không bền vững, thay vì tốt sum vầy, xấu là chia lìa, dứt đoạn, từng khúc, từng khúc nát như tương. Thằng THIÊN TƯỚNG vốn là thợ hàn, thợ may đành thả tay. Tuyên bố 1 câu hùng hồn. Thiên Tướng này tuyên bố bỏ dấu sắc biến thành thiên tuong. Có nghĩa là thiên về tương chao cà muối. Cái này nối không đươc à.
À ra là thế. Đâu phải THIÊN CƠ khóc vì Hồng Quả hay Tang Khốc. CỰ MÔN gặp CỰ MÔN cũng khóc. Bé THIÊN ĐỒNG mới tí tuổi đầu, cô dâu 8 tuổi cũng khóc, (mỗi lần cô khóc tui viết bài không được, chuyển hệ chơi game cho qua ngày đoạn tháng) đến lúc bé thành 80 tuổi cũng khóc dù kinh nghiệm khóc đầy mình.
Bé THIÊN ĐỒNG chỉ cần ngộ THIÊN KHÔNG thôi là đủ khóc thét lên rồi, không cần Hồng Quả hay Tang Khốc. Thử hỏi.
Em ngắm đô la hằng ngày.
Còn anh lại ngắm biển Đông.
Chúng ta không chung đường.
Đành sống cho qua ngày và cho qua kiếp này.
Tất nhiên chàng có quyền nói. Đô la có thay đổi gì đâu mà phải ngắm. Chỉ có đô la bác Bửu Đình sản xuất đáng ngắm thôi. Còn nàng lại bảo. Biển Đông là dành riêng cho người yêu nước, anh có liên quan gì đâu. Ngắm mấy cô tắm biển thì có. Chừng đó thôi, có HOẢ LINH nó bốc điên lên, có KHÔI VIỆT giáng tát tai đừng trách. Cứ thế có CÁO PHỤ TUẾ ĐÀ là lôi nhau ra toà. KHÔI VIỆT quý nhân chánh án ngồi trên đó hỏi. Có hôn thú không./ Dạ không/ Vậy chia tay hoàng hôn đi. Nói xong ngài bèn ca rằng:
Anh phải về thôi. CỰ MÔN thôi.
Khi hoàng hôn đến anh sẽ về...
Thế nhưng về sau Thuận Yến lại viết,
Anh sẽ về thôi, xa em thôi. Hoàng hôn lặng lẽ cũng theo về...
Phải ráng hiểu là khi hoàng đến anh lặng lẽ ra về.
Cuối cùng là Tango dĩ vãng. Chách chách/ Chách chịnh chách. Một hai/ ba bốn năm.
Em khóc tơ duyên bẽ bàng.
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang...
Anh Bằng nhạc sĩ không biết chi về Tử Vi nhưng miệng ăn mắm, ăn muối nói còn đúng hơn các thầy Tử Vi thời hiện đại, còn hơn cả thời xưa nữa. Bạn không tin ư? Bằng chứng đây.
Một khi Mệnh có THIÊN CƠ đi với Hồng Quả tại tứ Mộ cung.. Tất có Sát Phá Tham ôm Tang Khốc cũng tứ mộ cung. Mệnh tại vị trí này, hạn đến vị trí kia ôm con mà khóc. Anh Bằng thấy cảnh đời sao viết vậy mà thôi.
Nếu Sát Phá Tham ôm Hồng Quả, đồng thời nhóm CƠ NGUYỆT ĐỒNG LƯƠNG ôm Tang Khốc. Đó là điều vi diệu của Tử Vi..
Để kết thúc.
Em như chim loan lìa đàn.
Rồi ôm sầu nhớ khóc than.
Anh như ngựa hoang lạc bầy.
Đành sống như thế này chờ qua hết kiếp này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét