Giải thích một số từ trong bài ca Cho Người Tình Lỡ.
Khóc than thương tiếc.
Khóc là THIÊN KHỐC. Than van, rên rỉ là THIÊN Y. Chỉ khóc thôi nỗi đau khổ chưa lớn. Có thêm than van, rên rỉ tình trạng cang đau thương thê thảm. Và luôn luôn có THIÊN HÌNH, hình như là quá sầu não. Khóc than kể lể thường là oan ức hay thương tiếc. Theo chủ đề của bài hát, đây là khóc than thương tiếc một chuyện tình. Có người khóc than thương tiếc vì mất mát người thân, của cải... Cao quý hơn là khóc hận vong quốc. Như, Đặng Dung thời Hậu Trần.
“Thù nước chưa xong đầu đã bạc.
Gươm mài dưới nguyệt đã bao ngày.”
Đời người tránh sao khỏi khóc. Trong Cung Oán Ngâm Khúc - Nguyễn Gia Thiều đã viết.
... “Thảo nào khi mới chôn nhau.
Đã mang tiếng khóc bưng đầu mà ra”...
Không khóc chuyện này, ắt khóc chuyện khác. Đời người luôn luôn có lý do để khóc. Có kẻ khóc ít, có người khóc nhiều. Có người, mệnh số có giọt nước mắt trong đó, Vì thế dễ có dịp để khóc. Giọt nước mắt nhỏ xuống cung nào là có tiếng khóc cho cung ấy. Cho nên, dù có cười reo vui tại mệnh vẫn có tiếng khóc đang chờ đâu đó.
Khóc cũng có tần số. Khóc, khóc than, khóc hận, khóc than thương tiếc...
Vậy thì chỉ 1 sao THIÊN KHỐC. thôi chưa phải là điều quan trọng. Khóc than thêm thương tiếc mới là điều quan trọng. Vì con người đáng mến nào đó không con nữa.
Vậy thương tiếc là sao gì? Đó là sao PHƯỢNG CÁC.
Tình lỡ.
Nói đến lỡ, chúng ta thường nghĩ đến trễ, muộn, đến sau, đến chậm... Từ đó, đưa đến lỡ chuyến đò, chuyến xe. Vì đến muộn nên lỡ hẹn... Ta còn có bỏ lỡ, lỡ vận, lỡ lầm, lỡ nhịp, bỏ lỡ một cơ hội... Cũng từ đó đưa đến lỡ duyên, lỡ thì, lỡ làng... Còn 1 số từ liên quan đến lỡ nhưng không mang nội dung tình lỡ. Do lỡ là trễ, chậm, sau, muộn góp phần quan trọng trong từ “lỡ”. Thật ra lỡ là không đến nơi đến chốn, không đi đến đích, không vào chung cuộc. Bạn có dám quả quyết, chiếc xe đua khởi hành sau cùng sẽ về chót? Biết đâu chính nó về đầu. Còn các chiếc khởi hành trước thì sao? Chúng nó tông nhau nát nét. Đó chính là bọn... lỡ làng có quyền la làng đi trước đến sau, hoặc không đến nơi, đến chốn. Bọn bị thương tật giã từ đường đua, coi như... lỡ thì, lỡ duyên với... đường đua. Đưa đến, nguy cơ thất cơ lỡ vận trước đường... tình.
Sau là ĐÀ LA, trước là KÌNH DƯƠNG.
Sau tốt và sau xấu. trước tốt cũng có, trước xấu cũng có. Các học viên không thắc mắc điều này. Tốt có thể mất tác dụng bởi THIÊN KHÔNG. Trước tốt ngộ KHÔNG, biến thành trước không tốt. Sau tốt cũng vậy thôi.
Cho nên, khi lập gia đình đa phần người ta chọn, là chọn người tình đến ... sau. Người tình cuối cùng, người tình trăm năm. Kẻ đến trước đây, đều có mang theo một chữ “không”. Không ra gì, không trung thực, không công danh, không nghề nghiệp... Cuối cùng là không đến nơi đến chốn trên con đường tình ái.
Các chuyến đi bị nạn, kẻ may mắn nhất là kẻ lỡ chuyến đi, kẻ chậm chân...
ĐÀ xấu thành lỡ là chuyện đương nhiên. KÌNH ĐÀ tốt ngộ Không cũng mất tác dụng, biến thành lỡ làng. Vậy thì, lỡ là của THIÊN KHÔNG và KÌNH ĐÀ xấu cũng lỡ là chuyện đương nhiên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét