Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

THÂN PHỤ HOA HẬU NHÍ

LÁ SỐ  THÂN PHỤ HOA HẬU NHÍ
Đáng ra chọn 1 lá số của 1 họa sĩ nổi tiếng. Cuối cùng chọn thân phụ HOA HẬU NHÍ để các bạn làm quen với cách cộng hưởng những lá số làm tăng ảnh hưởng của các lá số  lên rất nhiều.
Vả lại, nhân vật này cũng đáng nghiên cứu nhiều vấn đề. Lắm vợ và vợ con lại liên quan đến 2 chữ hoa hậu.

Sau đây là tóm tắt dịch từ trang Wiki tiếng Anh.

John Bennett Ramsey sinh ra tại Lincoln , Nebraka. Tốt nghiệp đại học Michigan . Từng  là sĩ quan hải quân bị nghỉ hưu bắt buộc, là một triệu phú sở hữu 2 chiếc máy bay.

Rời quân ngũ, thành lập công ty dịch vụ máy tính. Cũng vào năm định mệnh ấy, 1996 được phong danh hiệu “doanh nghiệp của năm”.
Gia cảnh:                              
Có đến 3 vợ.
Bà đầu tiên hình như có 2 con. Trong đó có cô con gái
Cô này tử nạn xe năm 92 ở lứa tuổi 22 tức sinh năm 1970. Mộ Hoa hậu nhí chôn kề cô này. Không tìm thấy tư liệu nào viết về bà này.
Ngừơi thứ 2
Cựu nữ hoàng sắc đẹp Patricia Ann Paugh (sinh 1956/12/29 ở Parkersburg , WV )
Cô kết hôn với John Ramsey 05 tháng 11 năm 1980. Con trai của họ, Burke, sinh ngày 27 tháng 1, 1987. Cô đã sinh đứa con thứ hai, JonBenet hoa hậu nhí , ngày 06 Tháng 8 năm 1990 tại Atlanta . Gia đình chuyển tới Boulder, Colorado vào năm 1991.
Về sau bà qua đời vì ung thư buồng trứng, vào năm 2006 tức sau biến cố ấy 10 năm chẵn.
John Bennett Ramsey lại kết hôn lần nữa.
Với 1 nhà thiết kế áo quần vào năm 2011. mười lăm năm sau biến cố.
ĐÔI ĐIỀU về F2.
F2 có nhúng toàn bộ F1 trong đó, các bạn trễ chuyến đò vẫn còn theo kịp.
F2 được viết bằng font Unicode mà máy nào cũng có, cỡ font 11, kể cả máy văn phòng. Nhưng máy văn phòng (máy chủ) không cho phép cài flash player đâu. Chỉ dùng office mà thôi.
Nếu bạn thấy file hoạt động không trơn tru mượt mà cần cài thêm flash player từ 9,10,11 tha hồ chọn, theo đường dẫn sau đây.
trang này hay lắm kìa, có cả flash làm sẵn theo mẫu, để các bạn tập tành cho hơn bác Bửu Đình. Thiếu phần mềm vào trang này tìm kiếm tất có. Nếu bạn không biết cách tải, người viết gởi cho, hướng dẫn cả cách cài đặt.
Chương trình này giúp các bạn đọc được tất cả các file flash có trong máy.
Chương trình của người viết cũng thuộc dạng này nhưng nó tự chạy được, (tức chống phá mật khẩu mạnh hơn) nhưng nếu ngập ngừng cũng cần có chương trình trên, thật tế người viết chỉ dùng player 7 mà thôi. Dấu hiệu ngập ngừng chứng tỏ virus, sâu quậy phá…làm một số chương trình điều khiển bị ảnh hưởng hỏng các file có đuôi dll, phải cài lại flash player. Chưa thấy trường hợp nào virus phá được file player flash, chứ chưa nói đến player tự chạy (exe) nhưng nó đem giấu đi là có thật đấy.
Vẫn chọn bung file 90%, bạn có thể bung 100% nhấn vào nút vuông thông thường. Được viết ở nền WinXP. Không dám quả quyết là Win7 đọc có tốt không. Độ phân giải thật sự của nó là 1200 pixel theo chiều ngang 800 pixel theo chiều cao. Thích hợp hoàn toàn máy tính để bàn, laptop. Máy tính bảng là trở ngại, vì quá bé.
F2 giới thiệu đến các bạn 1 lớp trưởng, bốn lớp phó. Để các bạn trao đổi.
Và F2 gởi đên bạn vào ngày thứ 7. Không dám xác định được thời điểm, vì vẫn còn tán dóc như thế này. Bất ngờ đang chờ bạn đấy. Có người mới 27 tháng 2 đã gởi. Chuyển lửa đến người viết.
Bác ơi sắp có F2 chưa ạ cháu mong đợi quá, ôi háo hức còn hơn hồi đi học phổ thông Bác ạ, học phổ thông nhiều khi còn lười còn đối phó còn học TVUD thì cứ mong đợi rồi tự chủ động tìm đọc tài liệu trong blog sao cho mỗi lần đọc phải nhớ thêm 1 chút và hiểu (phát hiện )thêm 1 chút là thấy vui lắm ạ

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Ai giết hại hoa hậu nhí JonBenet Ramsey

Vụ án mạng xảy ra trong một thành phố nhỏ yên bình đúng vào dịp lễ Noel năm 1996 đã khiến người dân khắp nước Mỹ bàng hoàng bởi nạn nhân là cô bé vừa giành chiến thắng trong cuộc thi hoa hậu nhí.
JonBenet Ramsey sinh ngày 6/8/1990 tại Atlanta , bang Georgia (Mỹ).Cô bé là con gái của Jon Benet Ramsey, một doanh nghiệp thành đạt và bà vợ thứ hai của ông, Patsy. Bà Patsy từng là hoa hậu bang Tây Virginia . Từ 5 tuổi, JonBenet đã được mẹ đưa đi cùng khi bà tham gia các cuộc thi hoa hậu. Bà Patsy dạy con gái cách đi đứng, ăn nói và trình diễn trên sân khấu giống như một thí sinh dự thi hoa hậu thực sự.

Năm lên 6 tuổi, JonBenet tham gia nhiều cuộc thi hoa hậu dành cho các bé gái và liên tiếp đạt danh hiệu Hoa hậu nhí bang Colorado , Hoa hậu nhí toàn nước Mỹ. Với nụ cười bạc triệu, gương mặt đẹp như thiên thần, JonBenet là niềm tự hào của gia đình Ramsey.
Nhưng rồi tại hoạ bỗng ập xuống gia đình họ khi ngày 25/12/1996, bà Patsy nhận được mảnh giấy của kẻ nào đó thông báo cô bé bị bắt cóc và đòi khoản tiền chuộc 118.000USD. Bà lập tức báo cảnh sát. 8h giờ sau khi thông báo với cảnh sát về sự mất tích của con gái, ông John Ramsey đã phát hiện xác của JonBenet trong tầng hầm ngôi nhà của gia đình ở Boulder , bang Colorado .
Thi thể cô bé được tìm thấy trong tư thế bị cột tay, miệng bị dán băng keo, siết cổ bằng dây thừng. Mới 6 tuổi, 4 tháng, cô bé đã bị thủ phạm đánh đập rất dã man và bị xâm hại tình dục.
Sau khi cảnh sát tiến hành các thủ tục cần thiết, thi thể cô bé được đưa đi an táng tại Marietta, bang Georgia, bên cạnh người chị cùng cha khác mẹ Elizabeth Ramsey, qua đời vì tai nạn giao thông 4 năm trước đó (năm 1992). Người ta đội vương miện và mặc áo hoa hậu cho JonBenet, kèm thêm một chú gấu bông.
Kể từ khi thảm kịch xảy ra, ông bà Ramsey không sống trong căn nhà ở Boulder nữa. Ngôi nhà được mệnh danh là “địa ngục” này đã được gia đình Ramsey bán đi và họ chuyển tới sống ở vùng ngoại ô Atlanta , bang Georgia .
Cái chết của JonBenet đã khiến cả nước Mỹ bàng hoàng. Hình ảnh hoa hậu nhí tóc vàng JonBenet trong trang phục chăn bò và những bộ váy áo tuyệt đẹp thường xuyên xuất hiện trên các chương trình truyền hình cũng như các tạp chí. Báo chí đã tốn nhiều giấy mực xung quanh vụ án, họ đưa ra những giả thuyết khác nhau để giải thích cho việc cô bé bị sát hại và suy đoán về hung thủ… Vụ án trở thành một trong những vụ giết người gây náo động và bí ẩn nhất nước Mỹ.
Khi tiến hành khám nghiệm tử thi, cảnh sát đã tìm thấy mẫu ADN dưới móng tay và trong quần lót của cô bé. Tuy nhiên, người ta lại không liên hệ được vật chứng đó với bất cứ nhân vật bị tình nghi nào có trong dữ liệu của FBI. Đã có lúc, sự nghi ngờ hướng về phía ông bà Ramsey, thậm chí cả anh trai của cô bé khiến họ rất đau lòng. Gia đình Ramsey luôn khẳng định có một kẻ nào đó đã đột nhập vào nhà và giết con gái họ.
Vài tháng sau khi cô con gái bị giết hại dã man, bà Patsy Ramsey đã xuất hiện trên truyền hình để bảo vệ cho bản thân và chồng, buộc tội cảnh sát bất lực trong việc truy tìm hung thủ. Ông bà Ramsey cũng tuyên bố họ sẽ chi 100.000 USD cho ai cung cấp thông tin giúp bắt được thủ phạm giết chết con gái họ.
Nhưng rồi, thời gian trôi qua đã 10 năm mà hung thủ thực sự của vụ án vẫn chưa được xác định khiến ông bà Ramsey vô cùng tuyệt vọng. Tháng 6/2006, khi trong lòng vẫn mang nặng nỗi đau mất con của 10 năm trước, bà Patsy đã trút hơi thở cuối cùng vì căn bệnh ung thư vú.
10 năm trôi qua là 10 năm cha mẹ của hoa hậu nhí JonBenet Ramsey sống trong nỗi đau mất con, lại phải đấu tranh để chứng minh cho sự vô tội của mình. Nỗi đau tinh thần cùng sự đau đớn về thể xác (bệnh ung thư vú) đã khiến bà Patsy không thể đợi đến ngày hung thủ thực sự bị bắt giữ.
Quả thực, chỉ 2 tháng sau khi bà Patsy qua đời, cảnh sát đã tóm được kẻ tình nghi số 1 trong vụ án. Cảnh sát vùng Boulder , bang Colorado đã lần theo dấu vết kẻ tình nghi này qua mạng. Hắn đã dùng địa chỉ email december251996@yahoo.com (25/12/1996 là ngày mà cô bé JonBenet bị sát hại) để gửi thư điện tử cho giáo sư Michael Tracey, giáo sư khoa báo chí Trường Đại học Colorado . Có lần, trong email gửi cho giáo sư Tracey, hắn gọi JonBenet là “tình yêu của tôi, lẽ sống của tôi”.
Với sự hợp tác tích cực của giáo sư Tracey, cảnh sát đã lần ra được tung tích của kẻ tình nghi. Đó là John Mark Karr, giáo viên tiếng Anh, 42 tuổi, hiện đang giảng dạy ở Thái Lan. Mark Karr từng sống gần nơi ở của gia đình JonBenet ở ngoại ô Colorado trước khi cô bé bị giết.
Ngày 27/8/2006, Mark Karr được các nhân viên điều tra áp giải từ Thái Lan về Mỹ. Điều đáng ngạc nhiên là hắn được đối xử như một “ông hoàng”: không bị còng tay, ngồi ở khoang hạng sang trên máy bay, được ăn tôm hùm nướng, vịt nướng, uống rượu vang trắng Chardonnay của Pháp. Thậm chí, trên máy bay, Mark Karr còn trò chuyện rất vui vẻ với hành khách ngồi kế bên. Nhiều người cho rằng sở dĩ Mark Karr được đối xử “tử tế” như vậy là vì các nhà điều tra muốn hắn khai nhiều hơn về vụ giết hại JonBenet.
Dư luận lúc này cho rằng, việc bắt giữ được kẻ tình nghi giết hại JonBenet Ramsey là một bước đột phá trong một vụ án giết người dã man, nhiều bí ẩn đồng thời minh oan được cho vợ chồng John và Patsy Ramsey.
Trong các cuộc thẩm vấn, Mark Karr đã nhận tội. Hắn khai đã đón JonBenet từ trường về nhà cô bé. Tại đây, hắn đã đánh thuốc mê, hãm hiếp cô bé và lỡ tay làm chết nạn nhân. Karr giải thích rằng sở dĩ hắn làm như vậy với JonBenet vì quá hâm mộ cô bé có vẻ đẹp thánh thiện.
Trong khi đó, vợ cũ của Karr là Lara thì khẳng định hắn đã ở cùng cô trong suốt dịp lễ Giáng sinh năm 1996, thời điểm bé JonBenet bị sát hại. Do đó, hắn không thể là hung thủ của vụ án. Theo Lara, Karr chỉ đơn giản là người bị ám ảnh bởi cuộc điều tra về cái chết của hoa hậu nhí nên bỏ ra nhiều thời gian để nghiền ngẫm về vụ án chứ không hề giết cô bé.
Cảnh sát cũng nhận thấy Mark Karr nhận tội quá “nhanh nhảu” và lời khai của hắn có một số điểm không chính xác. Ví dụ, hắn khai đón cô bé từ trường về nhà, trong khi thực tế vào thời điểm bị sát hại, JonBenet đang nghỉ lễ Giáng sinh chứ không hề đến trường… Ngoài ra, JonBenet không hề có chìa khoá nhà, vậy Mark Karr làm thế nào để vào nhà cùng cô bé trong khi căn nhà của gia đình Ramsey không có dấu vết bị cạy phá. Karr khai đã đánh thuốc mê nạn nhân trong khi xét nghiệm pháp y thi thể của Jonbenet cũng không tìm thấy thuốc mê. Từ đó, họ đi đến quyết định so sánh ADN của hắn với mẫu ADN tìm thấy trên thi thể nạn nhân. Kết quả cho thấy, hai mẫu ADN không trùng khớp. Và người ta đi đến kết luận rằng Mark Karr không phải là thủ phạm của vụ án. Có thể hắn nhận tội chỉ để gây được sự chú ý của mọi người, để được… nổi tiếng. Hắn được tha bổng ngay sau đó.
John Mark Karr nhận tội vì hắn quá hâm mộ hoa hậu nhí JonBenet Ramsey hay thích được nổi tiếng?
Vậy là sau hơn 10 năm, vụ sát hại hoa hậu nhí của nước Mỹ JonBenet Ramsey vẫn chưa được làm sáng tỏ.
Đây là lá số  yểu Mệnh do cung an Thân. Lá số cho thấy đối phương nằm ở đâu rất rõ ràng, trong khi lại nhắm vào bố mẹ thật là oan ức.
Và từ nay đến F 10, mỗi F có 4 lá số được phân tích làm mẫu mực. Từ F10 trở lên có thể là 6 lá số  như vậy. Kế hoạch chung chung là như thế. Bạn có thể tìm kiếm tài liệu về hoa hậu nhí rất nhiều trên mạng. Đồng thời chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô bé, người có nụ cười đáng giá triệu đô.


  • Bửu Đình
    Bửu Đình giới thiệu. Giới thiệu 1 người có thể giúp các bạn mới tập tành TỬ VI đến học hỏi  Họ sẵn sàng trao đổi với bạn. Yêu cầu các bạn trong nhóm "Học TỬ VI". Đặt ở chế độ ẩn. Sẽ có nhiều đường link giới thiệu trong F2. Để các bạn trao đổi, cũng như tự suy nghĩ trả lời, những việc làm động não đó, giúp các bạn tiến bộ rất là nhanh. Chỉ là 1 mớ kiến thức hỗn độn, khi chỉ thu vào (Tuần) mà không phát ra (Triệt). Chỉ biết hỏi (CƠ) mà không biếp đáp (ĐỒNG). Nếu vấp ngã, nhớ nó cả đời. Tất không phạm lần 2. Việc học hỏi lẫn nhau là rất cần thiết, đến với nhau trong tinh thần đoàn kết.


Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Rasputin nhân vật kỳ dị.

Raspoutin - "Một mẩu của chúa trời"

Tài liệu này trích nguyên văn trong yume.vn, bằng cách copy dán vào Word. Khi tìm lại đường link, sao không thấy. Theo Pháp văn là Raspoutine, theo Anh văn là Rasputin. Người viết tôn trọng nguyên văn tựa đề của tác giả. Với Một mẩu của chúa trời có thể hiểu là 1 phần da thịt của chúa trời. Nhưng sự thật đâu phải như nội dung bài viết. Ngay câu đầu tiên đã phủ nhận tất cả. Có thể là : Một Mẫu Mực của Chúa Trời?

Một số người nói người đàn ông đó là con quỷ, rằng hắn bẩn thỉu, gớm ghiếc và loạn dâm một cách kinh khủng. Một số người thì lại nói đó là Chúa trời, rằng người đàn ông này là một người theo thuyết duy linh với sự trong trắng gần như tuyệt đối.
Vào khoảng năm 1864, có một thằng bé điên sinh ra ở chỗ sâu nhất trong vùng Sibéri nước Nga, nơi mà rừng giãn ra để nhường cho vạt đất trống,  chó sói và gấu đi lang thang ngang qua đó, một trong những nơi hoang vu lạnh giá nhất trái đất.
Quanh một đống lửa tròn, ngùn ngụt những thân cây to đang cháy, có khoảng một trăm người đàn ông, ngực để trần đang ngồi trên những đống lông thú, chăm chăm nhìn vào ngọn lửa không biết bao lâu rồi. Họ phải im lặng đến chừng nào lương tâm mách cho họ biết về những bí ẩn của ngọn lửa. Họ phải kính trọng và im lặng chiêm nghiệm ngọn lửa trong lúc này.
Việc này kéo dài hàng giờ cho đến lúc ngọn lửa hết kêu răng rắc và nổ lét đét, để biến thành lò lửa lớn và gầm lên những tiếng đục ầm ầm.
       Một âm thanh cất lên, rồi hai, rồi cả một trăm. Họ hát. Hay đúng hơn là họ than vãn. Một trăm tiếng than vãn hợp lại thành một chuỗi lải nhải khàn khàn liên miên. Chỗ rừng thưa này đã trở thành một nhà thờ lớn. Mọi người quỳ, cánh tay giơ ra, mặt ngước lên, ánh mắt trơ trơ không biểu lộ một điều gì.
Ngọn lửa đã xong nhiệm vụ của nó. Họ đã bị thôi miên. Nghi lễ sắp bắt đầu mà chẳng thấy cả Chúa trời lẫn các vị linh mục. Ở đây vẫn chỉ có một trăm người đàn ông ở trần râu ria xồm xoàm, bất động, tái xanh vì giá lạnh trước đống lửa bốc cháy dữ dội.
Bây giờ, họ chậm chạp đứng lên với cử động cứng đờ. Chuỗi lải nhải rộ lên, nhịp điệu nhanh hơn và các thân thể căng cứng xuống tấn. Họ bắt đầu quay như chong chóng. Những bàn chân trần của họ trượt trên tuyết không tiếng động và họ quay tròn nhanh dần. Những tấm lưng trần của họ cong lại từ đằng sau, khi thì chìm trong bóng tối, khi thì lộ ra trong ánh lửa bập bùng, và họ lại quay nhanh hơn, nhanh hơn nữa. Mặt mũi họ méo mó vì sự cố gắng và vẫn xoay mình như thế mãi. Những cánh tay họ co quắp lại để lấy thăng bằng. Họ còn xoay mình một lúc nữa.
Khi đã tìm thấy nhịp điệu, những hình bóng chỉ còn là những con quay đầm đìa mồ hôi phát ra những tiếng kêu, đúng hơn là những tiếng gầm, bật ra cùng một lúc từ trăm lồng ngực cho đến kiệt sức.
Tiếp theo là sự cuồng nhiệt. Họ say. Say vì lửa, vì mệt nhọc và vì những tiếng kêu. Các thân hình lảo đảo, đụng vào nhau. Các bàn tay tìm nhau và nắm lại. Màn trình diễn cuối cùng sắp bắt đầu.
Mỗi người cầm một cái roi da bện dài cứng lại vì lạnh, vụt  vào không khí kêu đen đét một lúc lâu như muốn thử sức mạnh của nó. Rồi họ quất. Từng nhóm hai người, một người quất, người kia nghiến răng chịu đòn, rồi đến lượt mình lại quất, đều đặn một cách dã man..
Cần phải làm cho da rách bươm, những cánh tay, lưng, mặt đỏ lên và máu chảy nhỏ giọt..., những tiếng gầm trở thành những tiếng rú đau đớn.
Khi những thân người khụy xuống mặt tuyết, máu ở những vết thương đông lại, ngọn lửa lụi tàn vào lúc bình minh thì mọi người sẽ lau sạch máu trên thân mình. Họ trở về làng, về tu viện hay trang trại của mình.
Người dân nhìn họ đi qua với vẻ sợ hãi và thán phục. Những người đó họ đã gặp Chúa trời, mỗi người trong bọn họ bây giờ là “một mẩu của Chúa trời!”.
Ai là Chúa trời của họ? Mọi người đều biết Chúa trời là của mọi người Công giáo, nhưng sự khác biệt ở đây là Chúa của họ cần chứng kiến sự khiếp sợ của những con người tội lỗi mong được tha thứ và chỉ ngự xuống để vụt xuống đầu họ  những ngọn roi.
Người ta gọi họ là những “Khlysty” hoặc “tu sĩ đánh roi”.
Một trong số họ sinh ra vào khoảng 1864, trong một làng cổ Sibérie,có tên là Grigori Yefimovich , con trai một nông dân  nghèo. Hắn sinh được hai đứa con gái và một đứa con trai có cặp mắt xếch. Nhà của hắn bằng gỗ, hắn nuôi hai con dê và có số bát đĩa bằng đất vừa đủ ăn súp bột mỳ.
Rồi một ngày, Grigori Yefimovich khoe đã được gặp Đức Mẹ đồng trinh trên một cánh đồng lúa mỳ. Y nhìn thấy Đức Mẹ bay lượn trên mảnh đất tồi tàn đó. Đức Mẹ ban phước lành cho y và biến mất.
Từ đó, Grigori Yefimovich theo con đường của tu sĩ. Y đã bỏ lại vợ, con cái, hai con dê và công việc. Y muốn được gặp Đức Chúa trời. Người ta hướng dẫn cho y đủ mọi cách: Bằng cây thánh giá, bằng tranh thánh (vẽ trên gỗ), bằng bánh thánh, bằng thánh ca. Nhưng Grigori không biết đọc. Y chỉ là một nông dân nghèo thất học nhưng lại muốn được sờ vào Đức Chúa trời.
Rồi Y cũng đã toại nguyện. Y đã gặp những tu sĩ “Khlysty”. Họ có Chúa ở trong lòng họ! Họ là sự thác sinh của Chúa Christ!
Bản thân Grigori Yefimovich đã trở thành “một mẩu của Chúa trời”. Dẫu rằng y là một con người xấu xí, lười biếng, dối trá, trộm cắp, nghiện rượu hay lăng nhăng chim chuột, chuyện đó cũng không vấn đề gì.
Vì Chúa trời sẽ tha mọi tội cho các Khlysty nên mọi Khlysty có thể phạm tội như quỷ  Satan... nhưng chỉ cần chịu một trận roi, y  sẽ trở lại trong trắng!
Đây là bài thuyết giáo mà y phát biểu với một cô nông dân trẻ, trong trắng, bứt rứt vì đức tin.
 - Ta là Chúa trời... Con hãy sờ vào ta đừng sợ hãi. Nhờ ta, con sẽ được tha tội. Chỉ có mình ta biết hành xác con. Thông qua bản thân ta, con sẽ được cứu rỗi. Ta sẽ làm cho con thanh khiết nhưng con phải hợp làm một với ta, cả về thể xác và linh hồn. Đừng sợ gì hết, vì ta là Chúa trời. Con phải phạm tội, con phải dâng cả phần hồn và phần xác cho Người, tức là cho ta, vì ta là Chúa trời.
Cứ như thế, Grigori Yefimovich đi từ nhà đến làng và từ thành phố đến tu viện, được nơi ăn và chốn ở, được yêu mến và kính sợ, được nhân danh Chúa trời.Khi hắn hiếp dâm cũng nhân danh Chúa trời, một Chúa trời gớm ghiếc, có cặp mắt ghê gớm, tóc đen và bẩn thỉu, một Chúa trời mà những kẻ tôn thờ đặt cho một biệt danh khác thường: Grigori “kẻ thông dâm”.
       Mười năm điên cuồng của hắn diễn ra trong một thời kỳ suy sụp của nước Nga. Bản thân hắn không hề thay đổi mà chỉ có bối cảnh thay đổi.
Vẫn bộ tóc đó, vẫn bộ râu gớm ghiếc đó, vẫn thói say rượu, những cuộc truy hoan, vẫn cách nói thần bí đầy hoang tưởng đó, tên nông dân này đến ngự  tại cung điện của Nga hoàng. Sa hoàng nghe lời hắn, còn Hoàng hậu Alexandra tôn sùng hắn. Bà cho rằng Chúa trời đã liên lạc với bà thông qua hắn. Hắn khoe là đã chữa cho Hoàng tử Alexei khỏi bệnh dễ chảy máu. Đúng là phương pháp của hắn cũng đem lại vài kết quả: giấc ngủ thôi miên, chắc chắn là thế, vì con quái vật này quả là có năng khiếu trong lĩnh vực này.
Không một bộ trưởng, một ông hoàng nào có thế lực hơn được hắn. Hắn đã xếp đặt người vào các nơi cần thiết. Vị giám mục lớn nhất ở Nga đã nói về hắn:
 - Đó là một người thành thực! Ông ta đã gặp được Chúa trời theo cách của mình!...
Phụ nữ quỳ trước mặt hắn. Hắn đã điều khiển triều đình riêng của hắn, với những người cận vệ và những môn đồ phục tùng vô điều kiện. Gã điên này đã làm cho những người khác hóa điên. Kể cả những người vĩ đại nhất!
Đối với nhân dân Nga, Raspoutin mới thực sự là Sa hoàng. Chính hắn đã đưa nước Nga đến bước suy đồi...
Muốn hạ bệ Raspoutin thì phải giết hắn. Người ta không thể ra mặt chống đối một con người như hắn vì không quyền lực hay áp lực nào có thể động đến hắn... Cần phải bất ngờ giết hắn như đập chết một con chó dại.
Cái chết của con chó dại sẽ xẩy ra vào tháng mười hai năm 1916. Họ là năm con người sẽ phải run sợ vào tối hôm đó  - năm người quyết tâm mưu sát Raspoutin. Họ biết đây là một vụ ám sát lịch sử và việc đó là cần thiết đẻ cứu vãn nước Nga, nhưng họ vẫn run sợ.
Giết một con quỷ tự coi mình là Chúa trời thật khủng khiếp. Trên thực tế, việc đó còn tệ hơn tất cả những điều mà người ta có thể tưởng tượng ra.
Năm con người cứu tinh của nước Nga đó là:  Đại công tước Dimitri, Purishkevich, Soukliotine, bác sĩ Lazovert và ông Hoàng Yusupov. Cái bẫy mà họ giăng ra là dụ Raspoutine đến nhà ông Hoàng bằng cách làm cho hắn mờ mắt  và đánh mất hết sự thận trọng trước lời hứa về sự có mặt của bà Hoàng Yusupov, bấy lâu nay hắn vẫn ước ao được gặp mặt bà. Vũ khí để giết hắn sẽ  là thuốc độc.
Trong tầng hầm của dinh thự của ông Hoàng Yusupov, người ta đã ném vào đó những tấm thảm, tấm da lông thú và bày biện một số đồ đạc để hắn tin tưởng rằng ở đó có một gian phòng kín dành cho những cuộc gặp gỡ thân mật.
Hoa quả, bánh ngọt, rượu vang... trên một cái bàn được để rải rác, hỗn độn như thể đã có nhiều khách ăn dùng  rồi.
Thuốc độc tẩm ở trong những chiếc bánh ngọt màu hồng. Trong bánh màu xanh không có gì cả. Bác sĩ Lazovert đã cẩn thận khía những chiếc bánh màu hồng để cho vào những tinh thể xianua. Thuốc độc cũng có ở trong cốc. Youssoupof đã rót dung dịch xianua vào hai cốc rượu vang dễ nhận thấy được.
Con người này rất đa nghi nên sẽ phải cùng ăn uống với hắn mà không được phép ăn nhầm bánh ngọt và uống cốc rượu có thuốc độc.
Nửa đêm, ông hoàng Yusupov đi một mình đến tìm Raspoutin để yêu cầu giữ kín việc hắn đến gặp vợ ông ta. Raspoutin đã hứa chỉ đi một mình, không có ai theo bảo vệ.
Một giờ sáng, y giữ lời hứa đến một mình và hớn hở bước vào cổng dinh thự của ông Hoàng.
Từ giờ phút này, ông hoàng  Yusupov phải ở một mình với hắn, cho đến khi hắn chết. Những người khác ẩn ở tầng hai và đợi rình những tiếng động.
Raspoutin bước vào. Hắn mặc áo bằng lụa thêu những cây xa cúc lam, quần nhung đen, đi ủng và khoác áo lông.
Sau này chính ông hoàng Yusupov đã kể lại mọi diễn biến trong cái đêm 30, tháng mười hai, năm 1916, đêm ông ta ám sát Raspoutin.
 - Tôi đã tự nguyện làm. Người ta chọn tôi vì coi tôi là con người bình tĩnh, quả quyết và tự tin. Nhưng đêm đó, tôi đã đánh mất tất cả những đức tính cần thiết.
Vậy là thằng điên đã sa bẫy. Và nếu có đánh hơi thấy thì quả thật nó cũng chẳng lộ ra ngoài chút nào. Thoạt đầu, hắn từ chối nước trà và bánh ngọt mà người ta mời, hỏi xem bà Hoàng đang ở đâu, đi khắp gian phòng, lục soát ngăn kéo, nhìn kĩ một cây thánh giá bằng pha lê trên bức tường đá. Rồi hắn giơ tay nhón một chiếc bánh ngọt màu hồng và ăn. Hắn lại giơ tay nhón một chiếc khác... Và lại một chiếc khác...
Cách hắn vài bước, ông hoàng Yusupov mềm nhũn người ra vì khiếp sợ. Raspoutin vẫn chẳng hề ngã vật xuống như dự kiến và tiếp tục ăn ngon lành những chiếc bánh ngọt nhỏ chứa xianua. Lẽ ra chỉ ba mươi giây là đủ, nhiều lắm là một phút để kết liễu hắn. Vậy mà không xẩy ra gì hết, ngay cả một cái nhăn mặt khó chịu ! Thế là, vừa run, vừa nói luyên thuyên bất cứ điều gì chợt nẩy ra trong đầu, Yusupov chìa cho hắn một cốc rượu - chứa quá nửa là chất xianua. Ông ta chằm chằm nhìn con quái vật nhấm nháp từng ly một, liếc thấy một chút rượu vang dính vào râu hắn, và hắn vẫn chưa ngã! Hơn thế, hắn lại cầm một cốc khác, nửa xianua, nửa rượu vang, làm một hơi, rồi vừa khạc đờm vừa ra lệnh:
 - Hát cho tôi nghe một bài gì đó, đệm ghi ta đi ông Hoàng, tôi rất thích nghe ông hát. Ông hát đi!
Ông Hoàng hát. Ở tầng trên, mọi người uổng công đợi và rình một tiếng động vang lên của một vật nặng đổ xuống sàn, báo tin là thằng điên đã ngã gục xuống. 
Ông hoàng sợ hãi, ông hát đến rã họng,và không chịu đựng được nữa. Ông chợt nảy ra ý nghĩ là con người này không thể bị thương tổn. Có lẽ hắn thực sự là Chúa trời, không gì có thể làm hắn chết được! Gượng lấy chút hơi tàn, ông  nói:
 - Tôi có mấy người bạn đang ở tầng trên, để tôi lên xem họ đã đi chưa.
Chạy lên tầng hai, ông ta kể:
 - Hắn đã uống tất cả, ăn tất cả, lượng thuốc độc đủ giết chết năm người lực lưỡng mà chẳng hề hấn gì. Hắn muốn tôi hát, và hắn sốt ruột hỏi đi hỏi lại vì sao vợ tôi không có ở đây. Phải làm thế nào bây giờ?
Đại công tước Đimitri chìa cho ông khẩu súng lục của ông ta. Nếu thuốc độc chưa phát tác, thì chỉ còn cách là bắn. Thế là Yusupov đi xuống.
Khi bước vào, Raspoutin đối mặt với ông ta. Hắn mỉm cười giễu cợt với ông Hoàng như thế hắn đã biết! Nhưng hắn không thể biết được! Yusupov phải tự trấn an như thế. Hắn mỉm cười chỉ vì vui, vì đã uống rượu trộn với xianua! Yusupov tự mình cảm thấy không có đủ can đảm để bắn trực diện. Cần phải chờ Raspoutin quay lưng lại. Liệu hắn có làm việc đó? Hắn đang làm. Ông Hoàng từ từ rút khẩu súng từ túi ra, giơ tay và ngắm vào giữa  chiếc áo lụa thêu những cây xa cúc mầu lam, hơi chệch về bên trái, gần tim. Và ông ta bóp cò. Con người đó đã co rúm lại ngã xuống, người uốn cong, mặt ngửa lên.
Nghe thấy tiếng động, bốn người đang ngồi chờ, chạy bổ từ tầng hai xuống tầng hầm. Họ tới vừa kịp nhìn thấy mặt Raspoutin nhăn lại và thân người đổ vật xuống.
Bác sĩ Lazovert cúi xuống khám nghiệm và nói:
 - Hắn đã chết!
Mọi người đều vội vã. Một người trong số họ khoác áo lông và đội mũ bô-nê cho Raspoutin: Cần phải làm cho người ta tưởng hắn còn sống và đi ra khỏi dinh của ông Hoàng nhằm đánh lạc hướng sự chú ý của cảnh sát đang rình bên ngoài. Sau đó họ sẽ tìm cách tống khứ cái xác đi. Chừng nào hắn còn nằm dí ở đây thì họ sẽ không yên tâm. Riêng Yusupov  vẫn còn nghi ngại. Ông ta cần phải tin chắc, một lần cuối cùng, là Raspoutine đã chết. Ông ta lại gần hắn và cúi xuống.
Mắt trái, rồi mắt phải của hắn từ từ mở ra - hai con mắt xanh nhìn Yusupov là hai con mắt của rắn lục! Rồi hai bàn tay hắn tìm cách túm lấy cổ họng ông Hoàng. Cảnh tượng thật khủng khiếp, kẻ chết dở, sống dở này còn tiếp tục hăm dọa! Ông Hoàng phải vật lộn để gỡ mình ra. Ông ta run lẩy bẩy vì sợ, gọi những người kia tới và bỏ chạy như điên lên cầu thang. Sau lưng ông ta, Raspoutin bắt đầu bò sấp. Hắn cố đuổi theo ông ta. Hắn gần như đã đến được cửa tầng hai. Hắn nhổm lên, đi lảo đảo, tiến ra cửa. Những người kia đờ ra nhìn hắn. Chỉ còn một bước thì hắn sẽ ra ngoài. Một người lại bắn. Viên đạn không trúng hắn. Viên đạn thứ hai cũng không trúng. Mãi đến viên thứ ba thì trúng vào giữa lưng nhưng hắn cứ vẫn còn đứng. Viên đạn thứ tư xuyên qua đầu thì  hắn khụy xuống. Răng hắn nghiến kèn kẹt! Và trong khi mọi người hốt hoảng chạy xô ra ngoài để làm trấn an những người cảnh sát đang gác ở phía ngoài, chắc chắn họ đã nghe thấy những tiếng động lạ,khi đó ở bên trong hắn vẫn còn cựa quậy.
Bỗng một cơn tức giận kinh khủng bột phát trào lên, không còn biết sợ hãi, Yusupov nhảy chồm vào kẻ đang nửa sống nửa chết , đánh tới tấp bằng dùi cui và bằng những cái đạp. Ông ta ngất đi khi đang đánh.
Lần này, thằng điên đã chết hẳn. Họ sẽ quăng hắn xuống sông một cách thận trọng qua một cái lỗ đào trong băng.
Nhưng người ta nói rằng Raspoutin không thể bị mất tích dễ dàng như thế. Một chiếc ủng của hắn được tìm thấy bị móc lại trên thành một cái cầu nhỏ. Nhờ có nó mà sau này người ta tìm ra vị trí của các xác.
        Hắn sẽ được mai táng trọng thể với sự có mặt của cả gia đình Sa hoàng. Bản thân Nicolas II cũng khiêng quan tài, và Hoàng hậu sẽ giữ lại như một thánh tích chiếc áo sơ mi nhuốm máu của hắn. Hắn được mai táng trong một nhà thờ nhỏ, gần Leningrad và người ta nói rằng, đêm nào hoàng hậu Nga cũng đến cầu nguyện trước nấm mồ của hắn. Cầu nguyện ai: Chúa trời hay “một phần tử của Chúa trời’’?
Dương Thắng dịch từ nguyên bản tiếng Pháp: Les Aventuriers .NXB Librairie Arthème Fayrd, 
Chú thích:
Grigori Yefimovich Rasputin (22 tháng 1năm 1869 – 29 tháng 12 năm 1916) là một nhân vật lịch sử Nga. Tự phong cho mình là tu sĩ với thần lực của thượng đế, Rasputin được Nga hoàng Nikolai II và hoàng hậu Alexandra tôn sùng vì họ cho rằng ông ta đã chữa được cơn bệnh hiểm nghèo cho con trai duy nhất là hoàng tử Alexei (vị hoàng tử này bị bệnh loãng máu do di truyền từ nữ hoàng Victoria của Anh).
Rasputin được cho là tu sĩ, kẻ mê hoặc nhân tâm, người của thượng đế, tiên tri, thần y,… Có rất nhiều thông tin về Rasputin nhưng khó có thể xác định tính trung thực vì phần lớn là huyền thoại hay lời đồn đãi thêm thắt của công luận.
Rasputin vào hoàng cung không bao lâu đã gây tranh luận nhốn nháo khắp lĩnh vực. Các thế lực chính trị, tôn giáo thay nhau bênh vực hay chỉ trích ông về những vụ việc bê bối: cưỡng hiếp, thông dâm, tà đạo.
Trong khi Nga hoàng vắng mặt, Rasputin tung hoành trong cung cấm, trở thành nhân vật thân cận của hoàng hậu. Ông dùng thế lực tạo vây cánh tham nhũng lũng đoạn chính quyền thay đổi, thu thập hay sa thải các nhân sự trong chính quyền Nga.
Vladimir Purishkevich là một chính trị gia khôn ngoan trong quốc hội Nga. Ngày 19 tháng 11 năm 1916 ông tuyên bố trước quốc hội:
Các bộ trưởng của Nga hoàng đã trở thành những con rối, những con rối có dây giật nằm chắc trong tay Rasputin và Alexandra Fyodorovna - con quỷ tinh khôn Nga và bà hoàng hậu Nga… bà vẫn là người Đức trên ngai vàng của Nga, xa lạ với tổ quốc và dân tộc Nga.
Felix Yusupov nghe được lời tuyên cáo này bèn liên lạc với Purishkevich để âm mưu sát hại Rasputin.
Ba ngày sau khi bị ném xuống sông, thi thể Rasputin được vớt lên. Khảo nghiệm chính thức cho rằng ông ta bị chết đuối. Hay cánh tay ông ta trong tư thế đưa lên như thể Rasputin trước khi chết vẫn còn sức cố gắng cào cấu phía dưới tảng băng.Hoàng hậu Nga cho đem thi thể Rasputin chôn trong nghĩa địa hoàng gia nhưng sau Cách mạng Tháng Hai, Rasputin bị công nhân trong cuộc nổi dây quật mồ và đem đốt tại khu rừng gần bên. Khi lửa đốt các cơ xương, thi thể Rasputin co quắp, giật nẫy lên. Những người đứng xem không hiểu hiện tượng này; lại phao thêm tin đồn là Rasputin đã thành quỷ dữ muốn sống lại.
Phần nhắn tin:
Tư liệu về Rasputin rất dồi dào trên mạng. Bạn có thể đọc thêm Rasputin tại các trang. Wikipedia bản Việt ngữ.
http://vi.wikipedia.org/wiki/Rasputin
Chúng ta nghiên cứu lá số này. Dưới mắt nhìn TỬ VI ông ta là con người kỳ dị đúng nghĩa nhất. Hỗ trợ cho lá số  này, trong mục các bộ Bàng tinh có 1 bài viết “TUẾ ĐÀ Dần Thân cách”, giúp bạn sáng tỏ toàn diện.
Việc quét chọn 1 tư liệu làm bài viết rất nhanh, phê bình lá số  này cũng rất nhanh, chỉ khoảng 1 tiếng đồng hồ là xong. Nhưng để tìm kiếm nhân vật độc đáo làm khuôn mẫu, xác minh giờ sinh và sự cố trên lá số có phù hợp với nhau không thì không thể xác định được thời gian.
Người viết đã chọn được lớp trưởng và lớp phó. Nhưng vẫn ham muốn có thêm những lớp phó nữa. Vậy bạn nào đang có điều kiện về thời gian, về phương tiện blog, web, topic thuộc nhóm Gia đình Tử Vi Ứng Dụng, hãy lên tiếng. Vì 1 số học viên đang còn yếu, có thể đặt các câu hỏi ở lớp trưởng, lớp phó. Vì có 1 câu hỏi, viết 1 bài ở F1 lại thêm 1 bài ở F2 vấn đề mới sáng tỏ hoàn toàn, đó là chưa kể có công cụ hỗ trợ (trong chuyên môn gọi là trợ huấn cụ, gọi vui là bộ đồ nghề của giới TỬ VI).
F2 sẽ giới thiệu lớp trưởng, lớp phó. F2 có nhúng F1 trong đó.
Các tài liệu ở blog là tài liệu loại A bạn tải về máy. Bạn sẽ thú vị với lá số nếu như biết rõ ràng về nhân vật ấy. Điều này giúp bạn tiến bộ rất nhanh. Đừng quên là ưa thích lá số  ấy, và ưa thích nhân vật ấy là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tất nhiên bạn có quyền cộng cả 2 vào 1 cũng được. Với tôi, quỉ quái gì cũng được miễn sao lá số  đúng. Thế là thích.