Bản dịch của Trần Quang Hoan và Mai Anh.
In 1980, I have a nephew whose life was taken by drowning in the Huong River, in Hue.
It was strange to me because his Menh Section had the style “Thien Luong, Hao, Sat shall be harmed by weapons”. I had another chart in my archive that had the same style. Yet, my Tu Vi skill was still elementary back then, even though the style death by drowning was collected elaborately by me. All of the death by drowning was blamed on the style CU MON + HOA KY, or LINH XUONG LA VU; nonetheless, there was one style had not been mentioned which was:
“Two stars: Xuong, Khuc in Ngo, Suu position should be careful when venturing near water body.” Roughly translated, it meant from the above Ngo or Suu positions if you see two stars VU KHUC, VAN KHUC, one should be more likely to drown. In this particular case, there was not trace of water star so it raised a lot of suspicion in me.
It was even more heartbreaking when after his body was retrieved, the police performed a dissection of his body for investigation. Coincidently, it made the saying “Thien Luong, Hao, Sat shall be harmed by weapons” came true. However, we never heard back from them about the investigation result.
I arrived in Hue after everything was taken cared of. My brother asked me to look at my nephew’s chart to find out if he was murdered. I was perplexed, but he explained that my nephew was swimming with other kids, how come only he drowned? Alas! It was not the first time someone investigates a case based on horoscope, but it was the first time I was put in such situation. Those were the kind of experience that you must deduce from several cases, not just one. However, in my brother’s eyes, I was the saint, the savior. Even though, I, myself, knew clearly that it was just a matter of experience. Whereas, in Tu Vi, subjects to be studied were countless. You could be good at reading about success, yet how about family situation, or illness, career, etc. I could not come up with an answer until years later when I finally realized how easy it was to determine the cause of death. If he was murdered, then surely it was not an accident. In Tu VI, being harmed or murdered is the group Tam Am (THIEN DIEU – Y, DA LA, HOA KY). After realizing that, every time I encountered this particular group, my heart sank a bit.
It was such a pity for my nephew being parted from his parents and growing up with grandma and uncles. He was also growing up in a country going through very hard time after the Revolution, many cried, not many laughed. People did not have time to visit graveyard and paid tribute. This reminds me of a very peculiar experience I had. At least twice during my visits to his grave I surprised my traveling partner at that time. Because I rarely visited Hue, my relatives thought they knew the way more than I did. Until they could not find the position of the grave, I smiled and told them “Watch me!”, and then I called out to my deceased nephew, “Darling! Where do you lay, direct Uncle there!” (Darling was his nickname when he was alive). Then I just wandered around until I arrived at his grave. It was extraordinary, but it did happen.
It has been 28 years, so many had changed. Even hatred began to fade. Every time I traveled to Huong River at the location near Long Tho where my nephew drowned, I still felt pain of loss. In my heart, Huong River was nothing but yearly flood bringer, terrible memories of the tsunami in 1953, 1999.
One day, I ran across my sister’s chart (nephew’s mom) that died in 1975 (34 years old). In the year that my nephew died, she entered Major Term in Tu Tuc Section, with the star combination of: CU MON + LOC TON + HA SAT, which meant that even if she was still alive in that year, she would have to witness his death. It was the first spark in the idea: “Even though people are dead, their charts are still alive.”
In 1990, I renovated a relative’s grave (my great great grandmother). There was this urge that came from nowhere forcing me to renovate her grave. She was born in 1804 (Giap Ty) and passed away in 1863. When I open her chart, I realized I was doing the exact same thing if she was alive. In her chart, if she was still alive at 183 years old, her term had the style CO NGUYET DONG LUONG relating to renovating home. What I did was unconciously. I learnt that it was not a coincidence if a grave being renovated or moved, several times even. I found that very intriguing.
In 2000, my brother suggested the renovation of our grandfather (I am the decision maker of my family in Hue). I took the chanced to scare him a bit. I told him there was no need to renovate even though the grave had been deteriorated. He was curious to why, and I told him there shall be someone who does the job for you. He thought I was bragging. But how could I, since I was the one who was responsible for renovating the graves, if not me, then who. I even found the sign of renovation in my grandfather chart. Not long after that, one of my nephews came back from out of town and offered to contribute in renovating a grave.
I told him it was easy, just pick one grave, there were numerous of them in my lineage. Whomever you love, nephew! He coincidently picked his great grandfather who happened to be my grandfather. My brother was stunned by the situation. After watching the ground breaking ceremony, I left Hue.
In life, sometimes we hear the names of King Le Loi or King Quang Trung being mentioned, King Gia Long, Mr. Phan Thanh Gian, etc. Why? You think it is just coincidence, I think not! It is the term of such people being mentioned. All we need to do it add in 60 years, or 120, 180, 240 years… we shall see the result. In other words, even the dead were not left in peace, the white skeleton is still alive, and their Tu Vi charts are still alive.
By studying styles relating to early deaths from half a century ago, we shall see that deaths at that period of time were so easy. People could easily die from appendicitis, ingunal hernia, etc. Nowadays, people rarely die from such disease. Even the smallpox made it way into Tu Vi Phu saying:
“KINH DUONG, HOA CAI meet DA LA
That year you should be careful of having smallpox.”
This style is very common, yet people dying from smallpox are not as common. In many cases of early deaths, the dangerous period of time is still far away, yet they died before entering that term. If it was modern time, of course they could still be alive.
All of this is to prove that, destiny is similar to a road, and we are the traveler. If we travel wisely, we could travel far. If not, it could be a short trip. This road could be beautiful to some, yet full of obstacles to others. Each of us has our own road. Even when we pass away, life still goes on. In short, we still find interesting events. It is a fact that even though the person passed away, his/her chart never dies.
Coming back to the topic “our names are present in the chart.” My nephew name was Minh Hieu, Hieu means serving, it is the star PHUC BINH. This star of his lied in Huynh De Section. He lost his mother at 7 years old and had a younger sibling by one year. There were only two of them, if his name was in Phu Mau Section it would not have been so bad. In this case, he was in the major term had TUONG BINH TU TUYET; this style meant never coming back. It is just a shame.
Bản gốc.
Năm 1980 người viết có đứa cháu vì thủy tai bởi con sông Hương xứ Huế.
Trong lúc tại MỆNH có cách “ THIÊN LƯƠNG HAO SÁT Tị cung đao nghiệp hình thương”. Trong sưu tập TỬ VI cũng đã có một lá số như vậy. Hồi đó TỬ VI cũng còn yếu lắm, mặc dù cách thủy tai được sưu tầm khá công phu. Bao nhiêu thủy tai điều đổ trên đầu cách CỰ KỴ, hoặc LINH XƯƠNG LA VŨ. Nhưng còn một cách thủy tai ít thấy, ít nhắc đến là:
“Nhị Khúc Ngọ Sửu hạn phòng nịch thủy chi ưu” . Tức là từ 2 cung kể trên thấy bộ VŨ KHÚC , VĂ N KHÚC đề phòng chết chìm dưới làn nước. Vả lại thấy nước non chi mà chết khiến lòng ta không khỏi hoài nghi.
Đáng nói tuy bị thủy tai là chuyện đã rồi, bên Hình Sự giải phẫu tử thi khám nghiệm rất đau lòng, vô tình làm cho cách ĐAO NGHIỆP HÌNH THƯƠNG khó tránh trở thành sự thật. Nhưng những gì họ tìm hiểu không thấy thông báo lại.
Khi mọi việc tại Huế đâu vào đó tôi mới có mặt tại Huế. Em tôi mới bảo tôi: Anh thử điều tra trên lá số TỬ VI xem thử có bị người ta giết không? Như vậy có vấn đề à?. Em tôi cho là nó tắm chung với nhiều người, chỉ có mình nó chết mà thôi. Eo ơi! Công việc điều tra trên lá số TỬ VI có người làm rồi, nhưng tôi chưa đặt mình vào tình huống nầy bao giờ. Ít nhất cũng năm lần, bảy lượt mới rút ra kinh nghiệm. Dưới mắt em tôi, tôi là ông Thánh, nhưng than ôi! Chính tôi hiểu tôi hơn ai hết, tất cả do kinh nghiệm mà thôi. Mà các đề tài nghiên cứu trong TỬ VI mênh mông như biển, anh có thể giỏi đoán công danh, chắc gì giỏi về gia đạo, anh chắc gì giỏi về bệnh tật, tai nạn, anh chắc gì giỏi về đoán nghề nghiệp… Một vấn đề cực kỳ dễ mà sau nầy mới giải quyết được, bao nhiêu lần né tránh việc điều tra trên TỬ VI. Tại sao hồi đó ta không nghĩ ra. Nếu bị giết tất là bị ám hại chứ không phải là tai nạn. Mà ám hại là gì là bộ Tam Ám DIÊU ĐÀ KỴ bây giờ nhìn thấy bộ Tam Ám trên lá số lòng tự nhiên thấy nặng nề.
Đáng thương là hoàn cảnh của cháu không cha, không mẹ sống trong vòng tay bà ngoại và các cậu, sống trong hoàn cảnh đất nước sau giải phóng mà những ngày ấy kẻ khóc thì nhiều, kẻ cười thì ít. Mồ mả ít được thăm viếng, một chi tiết cũng đáng kể ra. Ít ra tôi cũng làm 2 lần, làm 2 người đi cùng người ngạc nhiên khi đi thăm mộ cháu. Vì thỉnh thoảng tôi mới về thăm Huế những người ở đó cho rằng mình giỏi mình tài, hay thăm viếng mộ. Tìm không ra mộ. Tôi nói hết dóc chưa. Coi nè. “Cưng ơi! Nằm đâu chỉ cậu đến” (Cưng là tên thường gọi) thế là đi ngẫu nghiên đến thôi. Lạ kỳ mà có thật. 28 năm rồi còn gì. Biển dâu thay đổi. Lòng hận thù cũng theo đó phôi phai. Mỗi lần đi ngang sông Hương đoạn gần Long Thọ dòng nước đen ngòm, lòng thương nhớ cháu. Trong tôi sông Hương có đẹp gì đâu những cái lụt thường niên, những đại hồng thủy 53, 99 ấn tượng trong lòng.
Một hôm tôi tình cờ lật lá số chị tôi ra. Chị mất năm 75 Ất Mão tức vào năm 34 tuổi khi vào đại hạn Tử Tức nhìn thấy CỰ MÔN LỘC TỒN HÀ SÁT tức là nếu chị tôi còn thì chị vẫn phải chứng kiến cảnh thủy tai. Người chết rồi lá số TỬ VI vẫn sống đó là tia sáng đầu tiên.
Năm 1990 tôi sửa mộ của một người thân, gọi theo cách dân gian là bà sơ. Cái gì đó thôi thúc tôi phải sửa mộ. Bà sinh năm Giáp Tý 1804 mất năm Quý Hợi 1863 lá số TỬ VI được lật ra, té ra mình làm công việc y như bà sống thật, nếu bà còn sống tức 183 tuổi, hạn năm nay có bộ CƠ NGUYÊT ĐỒNG LƯƠNG đòi sửa nhà. Việc tôi làm là vô thức. Thế là tôi có kinh nghiệm về người chết không phải vô cớ mà mộ dời đổi, sửa đi sửa lại. Thế là tôi thú vị.
Năm 2000, em tôi đề nghị sửa mộ ông Nội tôi. (tại Huế mọi việc do tôi định đoat) Đây là cơ hội tôi không dọa em tôi sao được. Nghe nầy mộ ông Nội mình khỏi sửa. Tuy có hư hỏng đấy. Tại sao? Vì có người về sửa. Anh nói như thánh. Quả nhiên thánh thiệt. Vì tôi là người chịu trách nhiệm về mộ phần mà tôi không sửa ai sửa đây, trong khi lá số ông Nội tôi động đậy việc sửa chữa. Sau đó một đứa cháu ở xa về, xin phép được đóng góp sửa mộ.
Dễ lắm cháu ơi? Ưa sửa mộ ai thì tùy, dòng họ mình nhiều mộ lắm. Cháu mê ai sửa người nấy. Cháu tôi chọn ông Cố, Tức là ông Nội tôi. Mọi chuyện rõ ràng trước mắt em tôi. Sau khi chứng kiến cảnh động thổ là tôi rời Huế.
Ngoài đời thỉnh thoảng ta thường nghe nhắc đến khi thì Vua Lê Lợi, khi thì Vua Quang Trung, Vua Gia Long, lúc thì Phan Thanh Giản… Tại sao? Với bạn, bạn cho là chuyện bình thường với tôi lại khác, đó là vận hạn các nhân vật kể trên, ta cứ cộng vào MỆNH 60 năm, hoặc bội số của 60 năm là 120, 180, 240, 300… ta sẽ thấy đáp số dễ dàng. Có nghĩa là người chết chẳng yên, hay nói cách khác bộ xương khô vẫn sống. Vậy thì lá số TỬ VI vẫn sống.
Qua nghiên cứu những cách chết yểu cách đây khoảng một thế kỷ, ta thấy hồi đó mới dễ chết làm sao. Những người hồi đó bị mắc các chứng như đau ruột thừa, sa ruột… coi như chết rồi, bây giờ chẳng mấy ai chết vì bệnh đó cả, thậm chí bệnh đậu mùa thành ca phú trong TỬ VI
“KÌNH DƯƠNG HOA CÁI ngộ ĐÀ
Hạn hành năm ấy đậu hoa phải phòng”
Cách nầy rất dễ gặp, có ai bị đâu. Trong nhiều trường hợp lá số chết yểu, cái đáng chết còn nằm xa lắc, thế mà tại đây chết rồi, giả sử trong thời hiện đại tất họ vẫn sống.
Tất cả điều nầy nhằm chứng minh cái số như một con đường, ta đi trên đó, khéo léo đi xa, vụng về đi gần, con đường đó đẹp với người nầy, chông gai với người khác, mỗi người điều có một con đường. Dẫu có chết trên đường dòng đời vẫn đẩy ta tới Tóm lại vẫn tìm thấy nhiều điều thú vị mặc dù người đã chết rồi, nhưng lá số đâu có chết.
Lại nói tên người trên lá số Minh Hiếu. Hiếu tức là biết Phục vụ, tức PHỤC BINH lại nằm ở cung Huynh Đệ. 7 tuổi mất mẹ, lại có đứa em kém 1 tuổi. chỉ có 2 chị em nếu như nằm ở cung Phụ Mẫu ắt không đến nỗi tệ, tại đây lại là Đại Hạn Tướng Binh Tử Tuyệt có đi không về, thật đáng ngao ngán.
Phần trao đổi thời kỳ yahoo lưu lại để kỷ niệm.
- Thiên Phủcháu ở Sài Gòn thưa bác, cháu ở trên mạng buổi tối để đọc tin tức , thời buổi CNTT làm cho nhiều người trẻ dễ thành thói quen thức khuya lắm bác
- Thiên Phủngười chết rồi mà mộ phần vẫn còn bị ảnh hưởng của Tử Vi , còn bác thì trong vô thức tự nhiên thấy mình " muốn đi sửa mộ " , cháu thấy giống như con người chỉ là bộ máy bị thiên cơ sai khiến .MH phúc có Quang-Quý đồng mộ cung nghe nói là đẹp , Tật cũng đuợc nữa mà sao yểu quá , vậy Mệnh mới là quan trọng nhất ?