Thứ Ba, 27 tháng 1, 2009

Vì sao sáng

VÌ SAO SÁNG.
Ta thường nghe vì sao sáng, ngôi sao sáng… một ngôi sao sáng trên bầu trời ca nhạc. Đó là sao gì trên TỬ VI ? Đó là sao LINH TINH. Linh là sáng, Tinh là sao. Các sách TỬ VI đều công nhận LINH sáng từ Dần đến Ngọ, ở Sửu Mùi khả tỵ tức cũng có thể tốt mà thôi, nhất là đi với cách THAM VŨ. Thật ra LINH hợp nhất là đi với THAM LANG và TỬ VI (ta sẽ bàn các chi tiết nầy về sau).
Khi nghe vì sao sáng, bạn thường hình dung đến giới nghệ sỹ và hạn chế như vậy là lầm. Có ngôi sao sáng trên lãnh vực văn chương, thì có ngôi sáng trên lãnh vực nghệ thuật, có ngôi sao sáng trên lãnh vực cai trị, càng khó quên không phai mờ là trên lãnh vực quân sự vì để lại cho đời những chiến công hiển hách chống ngoại xâm. Năm 1963 trong cuộc đấu tranh Phật Giáo, nữ sinh Quách Thị Trang ngã xuống tại chợ Bến Thành, một nhạc sỹ ca ngợi …” Em, chính em là vì sao sáng, giữa khung trời mây trắng với trăng thanh”… Hơn 40 năm qua rồi, tôi chưa có dịp nghe lại bài hát ấy, mà hình như một nơi nào đó có công viên mang tên của nữ sinh nầy. Ở đây tôi muốn nói cái chết đẹp cũng là vì sao sáng. Thế thôi.
Muốn nổi danh, nổi tiếng cần có ngôi sao lung linh. Hitler, Vua Quang Trung… nhờ có sao LINH TINH mà tên tuổi không phai mờ, nhất là trong lãnh vực quân sự. Hitler trình độ không bao nhiêu nhưng chính ông ấy làm nên chuyện kinh thiên động địa.
NGÔI SAO CỦA DIỄN VIÊN..

LINH TINH là ngôi sao của người diễn tuồng trên sân khấu. Cứ bình quân 4 người tất có ngôi sao nầy hội họp tại MỆNH. Đi với nhóm sao khéo léo như THIÊN CƠ, tài năng như VŨ … với nhóm HỒNG LOAN, TẤU THƯ, ĐÀO HOA dễ thành diễn viên trên sân khấu. Nhưng cuộc đời là một sân khấu, và các chính trị
gia diễn trên chính trường, thương gia diễn trên thương trường, thầy giáo diễn trên giảng đường. Chiến binh diễn ở quảng trường. Đúng rồi, đi diễn hành phải oai nhưng chưa đúng đâu, diễn ở… chiến trường với các đội hình đã từng luyện tập ở thao trường. Có ai đó đã từng viết “trình diễn lối đánh vô cùng ngoạn mục”.

Tất cả đều là diễn viên tốt, cho nên bạn ơi! Bạn đừng ngạc nhiên vì sao ta không phải là diễn viên trên sân khấu. Mỗi diễn viên đều có một “vai trò”. Vai làm Vua, làm quan phải oai nghiêm, vai lính phải tuân lịnh, vai
dân thì khép nép, vai thầy phải đạo đức, vai học trò lễ phép vâng lời… chán diễn ở sân khấu cuộc đời về diễn tiếp ở sân khấu gia đình, đôi khi vai quan oai hùng, lạnh lùng về nhà khép nép bên vai người vợ.

Ta thường đọc các cụm từ như: “Vai trò phụ nữ trong giai đoạn mới”… Vai trò tức là diễn viên, diễn viên là LINH TINH. Cứ xem Hitler trình diễn trên sân khấu chính trị như thế nào qua các phim tài liệu lịch sử, ta thấy một Hitler oai hùng, lôi cuốn, hùng biện, cử chỉ điệu bộ… cứ y như tập luyện từ trước.

Như vậy người viết đã chứng minh rằng: LINH TINH là diễn viên trên sân khấu cuộc đời là chính xác tuyệt đối. Quan trọng là diễn cho trung thực, diễn đúng vai trò của mình. Phận con cháu diễn vai cha ông xem ra
khó coi. Trung ra trung, nịnh ra nịnh. Diễn lộn xộn coi bực mình.

LỊNH SAI KHIẾN.
LINH TINH đóng tại MỆNH hưởng cách “Mệnh lịnh cách”. Trong một số bài viết của tôi đã bàn đến, LINH TINH chủ lịnh lạc, sai khiến như cách LINH XƯƠNG LA VŨ là nghe lời xúi giục mà chết. Trong đó XƯƠNG xem bài “nghe gì” (bài ấy sẽ còn viết tiếp), bây giờ nói đến LINH chủ sai khiến, ra lịnh. Nếu có tại MỆNH là ngon hơn người khác phải không? Nào bạn thử sai khiến ra lịnh tôi được không? Tôi sẽ chất vấn rằng: Bạn lấy QUYỀN gì sai khiến được tôi? Muốn sai khiến được phải có HÓA QUYỀN, tức quyền được sai khiến là LINH QUYỀN, quá dễ hiểu phải không? TỬ VI coi bộ quá dễ. Hỏi thử nhé! Người Cảnh sát giao thông có quyền không? Đương nhiên là có nhưng anh ấy thua quyền ông đội trưởng, ông đội trưởng thua quyền ông đồn trưởng, dĩ nhiên thua xa ngài Giám đốc sở và cứ thế làm sao mà phân biệt. Khó hay dễ từ từ cũng biết thôi. Đố bạn quyền nào lớn nhất? Trong lúc bối rối chắc bạn không nghĩ ra. Đó là quyền được cấm đoán. Nay cấm viết blog hướng dẫn viết TỬ VI thế là tôi và bạn ca bài “2 phương trời cách biệt”.
LINH KỴ QUYỀN là rất hay với HÓA KỴ là cấm đoán. Bây giờ nhìn lại lá số TỬ VI của Hitler mà xem, chình ình tại đó nhé. Tôi biết có người vui mừng hãnh diện vì có bộ sao nầy tại MỆNH, mặc dù không có vai trò gì trong chính quyền, suýt tí nữa hoan hô tui nói hay (nói hay không bằng hay nói) vậy thì có LINH KỴ QUYỀN mà làm chi? Ta đã biết từ “vai trò” mà chúng ta chưa quan tâm đến từ “vai vế”. Ví dụ là dễ hiểu nhất các Hòa Thượng, Linh Mục, các thầy bói… là những người có “vai vế” trong xã hội cần có bộ sao nầy. Đó là những người có quyền cấm đoán, ông thầy bói cứ đem Xung Khắc Can Chi Ngũ Hành… ra cấm đoán, rồi cho phép cưới xin vào ngày lành tháng tốt, xuất hành hướng nào… giờ nào. Để rồi ly dị vẫn là ly dị. (Tôi, Bửu Đình người nghiên cứu TỬ VI không biết chi ngày Tam Nương, Sát Chủ, Nguyệt  Kỵ… tìm cho được ngày lành tháng tốt cho Vua Bảo Đại, hay Nguyễn Thái Học được hạnh phúc là chuyện không thể có, khi có ĐÀO HOA PHÁ tại Thê. Việc chấp nhận ngày lành tháng tốt để hòng sửa đổi Số Mạng hóa ra mâu thuẩn với TỬ VI.).
Từ bộ LINH KỴ QUYÊN đi với nhóm sao “tầm quan trọng” ta có những lãnh đạo đầy quyền uy. Bạn thử so sánh lá số TỬ VI của Hitler và Bảo Đại, Nguyễn Thái Học… để tự rút kinh nghiệm. Bài LINH TINH vẫn còn dài, còn nhiều tiểu mục lắm nhưng biết nhiều chỉ rối trí mà thôi. Chúng ta đang ở trong giai đoạn cưỡi ngựa xem hoa. Nào các bạn có sách TỬ VI đem so sánh bài viết nầy với các sách TỬ VI bạn có trong tay. Với QUYỀN công dân moa ưa dừng là dừng, ưa viết là viết.
  • thanh thanh
    • thanh
    • Jul 8, 2009 1:09 AM
    bac oi , LINH KY QUYEN la quyen duoc duoc cam doan , la quyen luc lon nhat , con truong hop chi co LINH KY thi la bi cam doan phai ko a?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét